Truyền thuyết Khuất Nguyên: Vào cuối thời Chiến Quốc,
có một vị đại thần nước Sở là Khuất Nguyên. Ông là vị trung thần nước
Sở và còn là nhà thơ, nhà văn hoá nổi tiếng của Trung Quốc. Tương truyền
ông là tác giả hai bài thơ Ly Tao và Sở từ,
nổi tiếng trong văn hóa cổ Trung Hoa, thể hiện tâm trạng buồn vì đất
nước suy vong. Do can ngăn vua Hoài Vương không được, lại bị gian thần
hãm hại, ông đã uất ức gieo mình xuống sông Mịch La tự vẫn ngày mùng 5
tháng 5. Dân làng ở đó đã mang thuyền đến giữa dòng sông để cố gắng cứu
vớt nhưng không thành. Để cho cá và các linh hồn
của ma quỷ không lại gần được thi thể của ông họ đã đánh trống và vẩy
nước bằng mái chèo của họ. Sau đó để tưởng nhớ, tỏ rõ sự tiếc thương một
người trung nghĩa, mỗi năm cứ đến ngày đó, dân Trung Quốc
xưa lại làm bánh, quấn chỉ ngũ sắc bên ngoài (ý làm cho cá sợ, khỏi đớp
mất) rồi bơi thuyền ra giữa sông, ném bánh xuống cúng Khuất Nguyên.
Hán Việt: Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi (情人眼里出西施 - cing4 jan4 ngaan5 leoi5 ceot1 sai1 si1) Dịch nghĩa : trong mắt kẻ si tình, người tình luôn đẹp nhất. Chú thích: Tây Thi (chữ Hán: 西施 - sai1 si1 ), còn gọi là Tây Tử (西子), là một đại mỹ nhân trứ danh thời kì Xuân Thu, đứng đầu trong Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc. Tương truyền, Tây Thi có nhan sắc làm cá phải ngừng bơi mà lặn xuống đáy nước, gọi là Trầm ngư (沉魚).
Nhận xét
Đăng nhận xét