"Thăm Hoa Thanh Trì, nhớ lại cái rực rỡ của Đường triều với Đường nhạc (mà nổi tiếng nhất là vũ khúc Nghê Thường), với những huyền thoại truyền đời quanh cặp tình nhân Minh Hoàng - Quý Phi (mà sự tích Tết Trung Thu chỉ là một), bất giác, có lẽ du khách cũng phải cảm thán trước những cái đẹp "vong quốc", như của Bao Tự và Dương Ngọc Hoàn"
Hoa Thanh Trì
Hoa Thanh trì: Một hồ trên núi Ly Sơn, có suối nước ấm. Đường Minh Hoàng sai xây cung điện ở đấy làm nơi nghỉ, chơi.
Hoa Thanh Cung, có tên gọi ban đầu là Thang Tuyền Cung, nằm cạnh chân núi Ly Sơn, phía bắc là sông Vị Thủy, cách thành phố Tây An khoảng 30 km.
Hoa Thanh Cung vốn là cung điện ngoài thành trong suốt các triều đại Châu, Tần, Hán, Tùy, Đường. Nơi đây đạt độ cực thịnh vào thời Đường Huyền Tông (tên thật là Lý Long Cơ, còn gọi là Đường Minh Hoàng, 685-762) khi ông cho xây dựng một quần thể cung điện, lầu son, gác tía rất tráng lệ, đổi tên thành Hoa Thanh Cung (còn gọi là Hoa Thanh Trì) để chiều lòng và thường xuyên đến vui vầy với Dương Quý Phi (tên thật là Dương Ngọc Hoàn) – một trong tứ đại mỹ nhân có vẻ đẹp “hoa nhường” của Trung Quốc, được ông hết mực sủng ái.
Điển tích
Mất thiên hạ vì nụ cười của Bao Tự
Bao Tự thấy nét mặt thất vọng của quân chư hầu khi đến ứng cứu biết bị gạt, quả nhiên cười lớn. Châu U Vương thấy thế rất đỗi vui mừng, sau đó còn nhiều lần làm như vậy để đổi lấy nụ cười giai nhân.
Kết cục Châu U Vương chết thảm khi bị rợ Khuyển Nhung tấn công, cho đốt lửa tại Phong Hỏa Đài nhưng không chư hầu nào tới cứu. Đây là một trong nhiều minh chứng cho bậc tuyệt sắc có thể làm nghiêng thành đổ nước trong lịch sử Trung Quốc.
Loạn An Lộc Sơn
Sử cũ ghi lại rằng Dương Quý Phi, tên thật là Dương Ngọc Hoàn, được mệnh danh là một trong "Tứ đại mỹ nhân" của lịch sử Trung Quốc. Nàng có sắc đẹp được ví là "tu hoa", tức là khiến hoa cũng phải xấu hổ. Thi hào Lý Bạch đời Đường, trong 3 bài "Thanh bình điệu" ca tụng nhan sắc của Dương Ngọc Hoàn, đã có câu: "Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung", nghĩa là thoáng thấy bóng mây hoa, lại nhớ đến bóng hồng. Thói thường, người ta thường ví dung nhan của người con gái đẹp với bóng hoa, đằng này, Lý Bạch trông hoa lại nhớ đến người mỹ nữ, mới hay Dương Ngọc Hoàn xinh đẹp biết nhường nào!
Mối tình vương giả của Huyền Tông - Ngọc Hoàn, vốn đã được truyền tụng trong dân gian và thi giới, còn được ngòi bút tài hoa của thi hào Bạch Cư Dị tô điểm cho thêm phần lâm ly, chua xót. Chứng kiến được những thảm cảnh do mối si tình của Đường Huyền Tông gây ra, Bạch Cư Dị đã xúc cảm làm nên "Trường hận ca", một tuyệt tác về mối hận tình muôn thuở, trong đó những câu kết rất quen thuộc với độc giả Việt Nam qua bản dịch của thi sĩ Tản Đà:
Xin kết nguyện chim trời liền cánh,
Xin làm cây cành nhánh liền nhau,
Thấm chi trời đất dài lâu,
Giận này dằng dặc dễ hầu có nguôi...
Với Việt Nam, cuộc tình Minh Hoàng - Quý Phi còn để lại một huyền thoại lịch sử: tương truyền, vì quá mê và chiều chuộng Dương Ngọc Hoàn (vốn rất thích ăn lệ chi, trái vải của đất An Nam), nên vua Đường đã bắt phu gánh vải từ Nghệ An sang Tây An triều cống, khiến dân Việt thậm khổ và Mai Thúc Loan vùng lên khởi nghĩa chống nhà Đường. Sự thực, cuộc khởi nghĩa của Mai Hắc Đế xảy ra khi Ngọc Hoàn mới lên... 3 tuổi; mặt khác, vải là đặc sản của Trung Quốc, được trồng rất nhiều ở Quảng Đông, Quảng Tây, Quế Lâm... ngàn đời nay, vì thế không ai bảo quản và chuyển trái vải ròng rã suốt 4 ngàn cây số từ Nghệ An sang Tây An cho Dương Quý Phi làm gì!
Nhận xét
Đăng nhận xét