Chuyển đến nội dung chính

Truyền thuyết hoa bỉ ngạn

Giới thiệu

Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn,
Hoa vừa kịp nở lá vội tan,
Lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn,
Chỉ thấy hoa mà không thể thấy lá,
Khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa,
Lá và hoa dẫu cùng chung một rễ,
Vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau,
cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ…

Người ta nói, đó là hoa Bỉ Ngạn.
Với 3 màu sắc nổi bật đỏ, vàng, trắng.

  • Bỉ Ngạn màu trắng gọi là Mạn Đà La Hoa,
  • Bỉ Ngạn màu đỏ gọi là Mạn Châu Sa Hoa

Ý nghĩa của hoa Bỉ Ngạn loài hoa của sự phân ly

  • Nhật Bản: Hồi ức đau thương
  • Triều Tiên: Nhớ về nhau
  • Trung Quốc: Ưu mỹ thuần khiết.

Hoa bỉ ngạn còn có ý nghĩa là “phân ly, đau khổ, không may mắn, vẻ đẹp của cái chết”. Nhưng nhiều người hiểu ý nghĩa hoa là "hồi ức đau thương"

Truyền thuyết về hoa bỉ ngạn

Theo truyền thuyết người ta hay kể rằng hoa bỉ ngạn là loài hoa duy nhất mọc dưới đường xuống hoàng tuyền. Khi linh hồn trước khi đi qua cầu Nại hà bắc ngang bờ Vong xuyên. Sẽ gửi toàn bộ ký ức của mình cho hoa bỉ ngạn. Dù là đau khổ tuột cùng hay yêu thương thắm thiết hoa bỉ ngạn đều thu nhận những hồi ức đó.
Còn một điều vô cùng đặc biệt ở hoa Bỉ Ngạn nở hoa thì không có lá, có lá thì lại không có hoa, hoa lá muôn đời không được gặp nhau.

*Truyền thuyết về sự thương cảm của Đức Phật với Hoa Bỉ Ngạn*

Có hai yêu tinh bảo vệ bên cạnh Bỉ Ngạn suốt mấy nghìn năm, một người tên là Mạn Châu, một người tên là Sa Hoa. Họ chưa từng có cơ hội gặp nhau nhưng thế nhưng, một lần họ trái lệnh và gặp gỡ.

Thần biết được đã trách tội 2 yêu tinh. Mạn Châu và Sa Hoa bị đánh vào luân hồi, và bị lời nguyền vĩnh viễn không thể ở cùng nhau, đời đời kiếp kiếp ở nhân gian chịu đựng nỗi đau khổ.

Kể từ đó về sau, Mạn Châu Sa Hoa chỉ nở trên con đường Hoàng Tuyền, hoa có hình dạng như những cánh tay hướng về thiên đường để cầu khẩn, mỗi khi Mạn Châu và Sa Hoa luân hồi chuyển thế, trên con đường Hoàng Tuyền ngửi thấy mùi hương của Bỉ Ngạn hoa thì có thể nhớ lại bản thân ở kiếp trước, sau đó thề không bao giờ chia lìa nữa nhưng vẫn lần nữa bị lời nguyền kéo vào.

Đức Phật một lần tình cờ gặp loài hoa và thấy tỏ tình hình và thốt lên rằng: “Bỉ Ngạn hoa, khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử” – Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm nở, một nghìn năm tàn, hoa và lá vĩnh viễn không thể gặp nhau. Tình không vì nhân quả, duyên đã định tử sinh.
Ngài thương tình và muốn mang về miền Cực Lạc nhưng thế giới thanh tịnh ấy không thể tiếp nhận thứ tình si mà loài hoa này chất chứa. Hoa đến Cực Lạc chuyển thành màu trắng vì những nhung nhớ, u sầu, đau thương, tình si... kết thành màu đỏ, rời khỏi hoa rơi xuống sông Vong Xuyên.

Hoa Bỉ ngạn trắng từ đó được gọi nó là Mạn Đà La hoa, hoa của cõi Phật.

Bồ Tát Địa Tạng biết rằng nghiệp duyên của hoa Mạn Đà La  nên đã đến bên bờ sông Vong Xuyên, ném xuống một hạt giống, từ đó  một đóa hoa đỏ tươi bay ra khỏi mặt nước. Ngài đón lấy hoa và nói:
“Ngươi đã thoát thân trở về miền Cực Lạc, sao còn đem nỗi hận tình si để lại nơi khổ ải vô biên này chứ? Vậy thì, ngươi hãy ở đây làm sứ giả tiếp dẫn các linh hồn đi về phía luân hồi. Cực Lạc đã có Mạn Đà La hoa rồi (Mandarava), vậy ta sẽ gọi ngươi là Mạn Châu Sa hoa vậy (Manjusaka)”.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi

Hán Việt:  Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi (情人眼里出西施 - cing4 jan4 ngaan5 leoi5 ceot1 sai1 si1) Dịch nghĩa : trong mắt kẻ si tình, người tình luôn đẹp nhất. Chú thích: Tây Thi (chữ Hán: 西施 - sai1 si1 ), còn gọi là Tây Tử (西子), là một đại mỹ nhân trứ danh thời kì Xuân Thu, đứng đầu trong Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc. Tương truyền, Tây Thi có nhan sắc làm cá phải ngừng bơi mà lặn xuống đáy nước, gọi là Trầm ngư (沉魚).  

Thiên nhược hữu tình - Nếu trời xanh có tình

Tháng tám, năm Thanh Long nguyên niên đời Ngụy Minh Đế, vua hạ chiếu sai các quan trong cung dùng xe về phía tây, đem tượng tiên nhân cầm mâm vàng hứng sương của Hán Vũ Đế, về đặt trước cung điện, các cung quan làm gãy mâm, khi xe chuẩn bị kéo đi, tượng tiên nhân bỗng nhiên ngậm ngùi nhỏ lệ. Cháu trong hoàng tộc nhà Đường là Lý Trường Cát bèn làm bài thơ về pho tượng tiên nhân bằng đồng rời cung Hán. Hán Vũ Đế là vị vua hùng tài đại lược, có công trùng hưng Hán thất, đưa Trung Quốc đến buổi hoàng kim. Thuở sinh tiền, do ngạo khí kiêu hùng của bậc đế vương, muốn mình sánh ngang cùng trời đất nên Hán Vũ Đế cho dựng một tượng tiên nhân bằng đồng, hai tay bưng một mâm vàng hứng sương khuya từ mặt trăng rơi xuống để luyện thuốc trường sinh bất lão. Khi Vũ đế qua đời, người ta vẫn hằng đêm nghe tiếng ngựa hý ở nấm mộ của ông ở Mậu Lăng, sáng ra không còn dấu vết. Đến năm Thanh Long thứ nhất (233), Nguỵ Minh Đế Tào Toàn (người kế nghiệp Tào Phi) hạ chiếu cho người kéo tượng đồng...

Thiên kim nan mãi bất hồi đầu

Phiên âm: 千金难买一回头 Dịch nghĩa:  Ngàn vàng không mua được một lần quay đầu sám hối. Lời bình: "có nghĩa là thời khắc qua rồi không lấy lại được,do đó nên biết quý trọng những gì trước mắt, không chỉ những gì trước mắt mà còn những người trước mắt, nếu không khi mất đi có hối cũng muộn rồi.". Một chút lạc đề về phim TVB Mình biết câu này khi xem phim Phong thần bảng của TVB (Đát Kỷ - Trụ Vương). Đây là đoạn sơ lược về câu nói trong phim: Nước mắt của nam nhi chỉ rơi khi họ cảm thấy xứng đáng! Tình mẫu tử là thiêng liêng và vô cùng cao quý. Cho dù con có hư, có ngang bướng cứng đầu ra sao "lóc xương trả cha, lóc thịt trả mẹ" nhưng tình máu mủ ruột thịt làm sao mẹ có thể bỏ con được, mẹ vẫn sẽ dõi theo con, đùm bọc và che chở con. "千金难买一回头 - Thiên kim nan mãi nhất hồi đầu" đến giờ thì con đã hiểu được câu nói ấy mẹ à! Thiên kim nan mãi nhất hồi đầu có nghĩa là mình không chỉ để ý những gì trước mắt mà còn phải trân trọng những người trư...